Thịnh Thế cảm thấy ánh mắt của con trai mà vô cùng chói mắt, liền giống như khi nãy chơi với tiểu Cầu mà bế tiểu Bì qua đỉnh đầu mình.
Tiểu Bỉ một chút cũng không giống tiểu Cầu được nhấc lên mà kích động vui vẻ, thậm chí chút sợ hãi cũng không có, chỉ lười biếng ngáp một tiếng, đến mí mắt cũng không có ý định mở.
Thịnh Thế liền hạ tiểu Bì xuống, rồi nhấc lên, tiểu Bì vẫn không phản ứng.
Thịnh Thế nghĩ thầm, anh còn không điều phi thực tế này, chẳng lẽ anh bị con trai một tuổi của mình coi như không có sao?
Vì vậy, Thịnh Thế liền nhấc tiểu Bì cao lên nữa, nhưng mà lúc này, khi Thịnh Thế định hạ con trai xuống thì tiểu Bì lại đi tiểu.
Tiểu Bì mới tắm rửa xong, chưa mặc quần áo, người ngợm sạch sẽ, cho nên khi nước tiểu rơi xuống liền chảy xuống mặt Thịnh Thế.
Thịnh Thế hô nhỏ một tiếng, liền vội vàng chuyển tiểu Bì đang ở trên mặt mình xuống.
Dù vậy, vẫn có chút nước rơi xuống người anh.
Cố Lan San bên kia vừa mặc quần áo đẹp cho tiểu Cầu, nghe thấy Thịnh Thế hô thì liền quay đầu, giống cô cũng có hai bảo mẫu và tiểu Cầu.
Cố Lan San nhìn thấy một màn như vậy, phụt cười một tiếng.
Hai bảo mẫu không dám quang minh chính đại cười như Cố Lan San, chỉ có thể nhịn nhếch khóe môi, cúi đầu.
Tiểu Cầu nhìn không hiểu có chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy người khác cười, bé cũng theo đó mà há miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2242100/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.