Cả hai người đều kinh hoảng, theo bản năng rút tay trở về.
Trong nháy mắt không khí trở nên lúng túng như vậy, Cố Ân Ân làm như không có chuyện gì, kéo va li hành lý của mình lần nữa, nhếch môi cười với Hàn Thành Trì, nói: "Thành Trì, em đi trước."
"Ừ." Hàn Thành Trì gật đầu một cái, trả lời có hơi nhẹ.
Cố Ân Ân cũng khẽ gật đầu, có vẻ cảm thấy có chút không đủ, liền dừng lại một chút, nói một câu: "Thành Trì, tạm biệt."
"Tạm biệt, Ân Ân."
Cố Ân Ân kéo va li hành lý của mình, từ từ xoay người.
Tạm biệt, tạm biệt, sẽ không bao giờ gặp lại nữa rồi.
Cô muốn đi, từ nay về sau, cả hai sẽ không gặp nữa rồi.
Cô là Cố Ân Ân.
Là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời của anh, là người phụ nữ Hàn Thành Trì từng dùng hết toàn bộ sinh mạng để yêu.
Từng yêu...... Từng yêu...... Cuối cùng chỉ là từng yêu....... Tình xưa thôi để trở thành hoài niệm, một thuở yêu đương hão huyền.
Trong nháy mắt Hàn Thành Trì cũng cảm thấy tim của mình co rút đau đớn, theo bản năng anh muốn đưa tay ra nắm lấy Cố Ân Ân, nhưng anh lại phát hiện, lồng ngực của mình, giống như là có một cây xương sườn bị cắt đứt, đau đến nổi anh không còn một chút hơi sức.
Trong nháy mắt khi Cố Ân Ân xoay người đó, nước mắt liền lách tách lại rơi xuống.
Bóng dáng của cô dừng lại một giây đồng hồ, cô cảm thấy nhiệt độ toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2242076/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.