Nghĩ tới đây Cố Ân Ân thật vất vả mới ngừng được nước mắt đang chậm rãi rơi xuống, cô hít mũi một cái, nhìn Hàn Thành Trì, ánh mắt nhu hoà như vậy mở miệng, nói:
…
…
Thịnh Thế đứng ở đó, nhìn Cố Lan San đang từng bước từng bước tiến gần đến mình, ánh mắt dịu dàng của anh thay đổi từng chút từng chút một.
Đó là lần gặp gỡ kinh diễm, anh gặp lại vẫn yêu cô như cũ, chỉ cần cô ở bên cạnh anh, thì tất cả khổ nạn, đều là nhỏ bé không có gì đáng kể, ánh sáng toàn thế giới này ở trước mặt cô, thì trong mắt anh, đều lu mở ảm đạm.
Trong thế giới của anh, từ đó về sau, không có anh, chỉ có cô.
Bỗng dưng trong lòng Thịnh Thế xuất hiện một hồi cảm động, anh nhìn cô dâu của mình, dưới sự dẫn dắt của cha cô đi từng bước từng bước tới trước mặt anh, cha cô đưa tay cô tới trước mặt anh.
Anh chậm rãi giơ tay lên, nắm lấy tay cô.
Anh và đầu ngón tay của cô đều khẽ run rẩy.
Anh chậm rãi nắm tay cô, vòng qua cánh tay của mình, từ từ xoay người, mang theo cô bước từng bước trở lại lễ đài lần nữa.
…
…
“Thành Trì, em nghĩ, em không thể gả cho anh.”
Giọng nói Cố Ân Ân rất nhẹ, lại vô cùng kiên quyết.
Cô nói xong mấy chữ này, nước mắt không khống chế được liền rơi xuống.
Mi tâm Hàn Thành Trì khẽ nhăn lại, nhìn Cố Ân Ân, thoáng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2242072/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.