Cố Lan San bất tỉnh và Cố Ân Ân tỉnh táo thoạt nhìn đều rất chật vật, tóc tai và quần áo cũng xốc xếch.
Chẳng qua Cố Ân Ân hơn Cố Lan San ở chỗ hai mắt đỏ bừng, hai tay của cô ta bị một tay của người đàn ông vạm vỡ sau lưng nắm thật chặt, cả người dừng lại đứng ở trên một bậc thang cầu thang, cúi đầu, một cái cầu thang, cô ta đã đếm qua, tổng cộng có mười lăm bậc thang, chỉ cần cái tay đang nắm lấy cô ta của người đàn ông kia khẽ buông lỏng, cô ta sẽ lăn xuống bậc thang, sau đó đứa bé trong bụng của cô chắc chắn sẽ chết.
Cố Ân Ân biết mẹ mình là một người đàn bà yêu thích hư vinh, bà vì tiền bạc, giở thủ đoạn, làm rất nhiều chuyện người ta khinh thường, cô ta cũng biết mẹ mình lợi dụng Vương Giai Di, lợi dụng Cố Lan San.
Nhưng Cố Ân Ân vạn lần không có nghĩ đến, có một ngày mẹ ruột của mình coi mình như con cờ để lợi dụng.
Cố Ân Ân nhìn Hàn Thành Trì dưới năm bậc thang trước mặt, có lẽ anh ấy tới rất vội vàng, chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng đơn bạc, cổ áo có mấy cái nút áo bị cỡi ra, chỗ cổ tay áo cũng hơi xoăn lên, lộ ra một chiếc đồng hồ Vacheron Constantin màu bạc nạm vàng.
Người đàn ông đó, cùng người đàn ông đã từng cùng cô ta vượt qua 27 năm không có gì khác biệt, trừ quần áo hơi gọn gàng hơn một chút.
Hàn Thành Trì dừng bước, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2242012/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.