Cố Lan San bị người ta ôm đi vội vã, vì lúc ấy Thịnh Thế đã dời tầm mắt đi, mà Cố Lan San vừa hôn mê, nên người đàn ông bắt cóc ôm ngang cô lên, mặt lo lắng chạy về phía cầu thang, thật sự không nên rước lấy hoài nghi của mọi người, chỉ khiến mọi người nghĩ là đang cấp cứu, thậm chí còn có người nhường chỗ cho tên bắt cóc Cố Lan San vào thang máy.
Lúc Thịnh Thế quay đầu lại, WC rấy yên tĩnh, chỉ có chút ồn ào cách đó không xa, cộng với anh không nghĩ nhiều, kiên nhẫn mà chờ đợi.
...
...
Từ lúc bà Cố bảo Cố Ân Ân đến cầu xin Hàn Thành Trì buông tha cho công ty nhà họ Cố, đến giờ đã mang thai hơn ba tháng, mẹ con cô cũng chiến tranh lại ngần ấy lâu.
Nên bà Cố đến tìm mình, còn muốn đi dạo phố chung với nhau, Cố Ân Ân sững sờ một chút, nghĩ đến dù sao cũng là mẹ con, cũng không thể cả đời chiến tranh lạnh như thế, vả lại, bà Cố làm hòa với cô trước, cũng đại diện cho việc bà Cố đã cúi đầu, nên Cố Ân Ân không từ chối.
Chỉ là đi dạo ở cửa hàng bách hóa, bà Cố bảo Cố Ân Ân cùng đi đến nhà một người bạn, Cố Ân Ân không phản đối, hai người đến một tiểu khu cách Thịnh Thế 10km.
Tiểu khu này toàn nhà cao tầng, thuộc về khu nhà xa hoa, lúc bà Cố gõ cửa nhà một gia đình, Cố Ân Ân theo vào sau, nhìn thấy Cố Lan San đang mềm nhũn nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2242010/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.