Editor: Vạn Hoa Phi Vũ
Lúc Thịnh Thế lần thứ hai thắt dây giày thời điểm, chú ý và tập trung hơn, thắt một cái nơ hình con bướm rất đẹp, sau đó đứng đứng dậy, dắt tay Cố Lan San, mang theo cô ra khỏi bệnh viện.
Trên đường về nhà, hơi kẹt xe, Thịnh Thế biết Cố Lan San đã hoài thai, cho nên mở xe cực kỳ cẩn thận, lúc phanh lại cũng cố gắng để lực quán tính lực trở nên thâp nhất.
Về đến nhà, Tôn Thanh Dương lập tức phân phó người giúp việc bưng bữa ăn dinh dưỡng cho phụ nữ có thai lên, Thịnh Thế ở bên cạnh cô, phục vụ chu đáo.
Sau khi Cố Lan San ăn xong, cứ nhìn Thịnh Thế ăn.
Thịnh Thế ăn rồi chưa hai cái, đã buông đũa xuống.
Cố Lan San nhìn Thịnh Thế như vậy, nhíu nhíu mày, suy nghĩ cẩn thận một chút, nói phải về phòng ngủ.
Thịnh Thế vội vàng đứng lên, cùng Cố Lan San lên lầu.
Vừa vào phòng ngủ, Cố Lan San liền đi thẳng vào vấn đề hỏi Thịnh Thế: “Nhị Thập, có phải anh mất hứng hay không?”
Thật ra thì cô loáng thoáng đã đoán được cái này đồ đàn ông nhỏ mọn này rốt cuộc thế nào.
Ánh mắt Thịnh Thế hơi lóe lên, kéo một nụ cười sáng lạn với Cố Lan San: “Không có đâu.”
Cố Lan San liếc nhìn Thịnh Thế đang giả bộ rất vui vẻ, suy nghĩ một chút, liền gật đầu một cái, giọng nói nhẹ nhàng nói một tiếng: “Ừ.”
Sau đó liền xoay người, đi vào phòng thay đồ, định tìm quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241996/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.