Chương trước
Chương sau
Anh ta còn nghĩ tới, lúc ấy trong bụng Cố Ân Ân mang con trai chính là bộ dáng gì, con gái lại là bộ dáng gì?

Nhưng tới bây giờ anh ta cũng không có cơ hội biết.

Hiện tại trong bụng Cố Ân Ân lại có đứa bé của bọn họ, tất cả giống như bị vận mệnh kéo về tới thời điểm ban đầu, làm lại từ đầu, nhưng mà, anh ta nên lựa chọn làm gì?

Đứa bé kia, muốn... hay là không muốn?

Hàn Thành Trì ngồi im lặng, thật lâu sau, cũng không có phản ứng gì quá lớn.

"Thùng thùng thùng..."

Tiếng đạp cửa có tiết tấu vang lên, cửa phòng họp bị người từ bên ngoài đẩy ra, là thư kí của Hàn Thành Trì: "Hàn tổng, hiện tại đã đến giờ họp rồi."

Lúc này Hàn Thành Trì mới nâng mắt lên, liếc mắt nhìn thư ký của mình, mới gật đầu một cái, vừa định nói chuyện, lại cảm thấy đầu ngón tay mình bị bỏng truyền đến đau đớn, anh ta nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện là điếu thuốc vừa rồi mình đốt chẳng biết lúc nào đã cháy đến cuối, cháy đến đầu ngón tay của anh, anh vội vàng dập tắt vào trong tàn gạt thuốc, lúc này nét mặt lạnh nhạt nói với thư kí: "Cho bọn họ vào đi."

"Dạ, Hàn tổng."

Thư ký lên tiếng, liền nghiêng người sang, đứng ở phía sau phòng họp, bên ngoài các trưởng phòng rối rít đi vào.

Hàn Thành Trì tự đơn giản nói ra toàn bộ kế hoạch mùa hè, thời điểm sau cùng cuộc họp, phụ trách thu mua cổ phiếu xí nghiệp nhà họ Cố cao giọng hỏi: "Hàn tổng, hiên tại trong tay chúng ta đã nắm giữ 60% cổ phiếu xí nghiệp nhà họ Cố, tháng sau bọn họ mở đại hội cổ đông, chúng ta có thể hành động rồi có phải hay không?"

Hàn Thành Trì nghe được vấn đề này, trong nháy mắt khuôn mặt trở nên có chút buồn bực, anh ta cũng không có trả lời, trực tiếp cầm lấy tài liệu trên bàn của mình, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.

...

...

Cố Lan San đương nhiên tin tưởng Thịnh Thế sẽ không có gì cùng với Tô Kiều Kiều.

Không, là cô tin tưởng Thịnh Thế sẽ không có bất kì quan hệ gì với cô gái khác.

Nhưng mà, cũng không có nghĩ là những cô gái khác không có bất kì cái gì với Thịnh Thế.

Cố Lan San đã làm vợ Thịnh Thế ba năm, nhưng chưa bao giờ thật sự đứng lên chiến đấu một lần với người thứ  ba.

Nhưng mà, hiện tại Cố Lan San mang thai rồi.

Phụ nữ mang thai, nhiều nhất là cái gì?

Thời gian.

Thời gian càng nhiều, rảnh rỗi sẽ hoảng sợ, cho nên Cố Lan San hỏang sợ liền muốn nghĩ cách chiến đấu Tiểu Tam.

Vì vậy, ngày hôm sau, sau khi Thịnh Thế bị thư ký gọi điện thoại liên hoàn vào công ty, Cố Lan San cầm lấy điện thoại, gọi cho Sở Bằng một cuộc điện thoại.

Chiều ngày hôm qua Sở Bằng đi công tác Hongkong, thời điểm nhận được điện thoại của Cố Lan San, đang ăn cơm ở khu phố người Hoa, nhìn thấy màn hình di động hiện lên tên người gọi, giọng nói Sở Bằng nghe có vẻ đặc biệt cưng chiều: "Sở Sở, như thế nào?"

"Cha cho người thăm dò một chuyện, gần đây nghe nói Hàn Thành trì đầu tư một bộ phim điện ảnh, đạo diễn biên kịch nhà sản xuất có phải đều là tập đoàn Bắc Dương hay không?"

Sở Bằng cũng không phải hiểu rõ Cố Lan San vì chuyện gì mà phá lệ tìm hiểu việc của công ty mình, nhưng mà vẫn nói rõ cho Cố Lan San nghe: "Đúng, có chuyện gì sao?"

"Không có chuyện gì, chỉ là ngây ngốc ở nhà nhàm chán, suy nghĩ muốn đến phim trường dạo một vòng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.