Edit: Thu Lệ
Khi Thủ trưởng Thịnh vừa đến bệnh viện, có chút ngại ngùng đi vào, đứng ở trước cửa phòng bệnh, do do dự dự, đưa tay lên lại để xuống.
Khẩu vị của phụ nữ mang thai thời kỳ đầu không được tốt, nhưng thỉnh thoảng sẽ bất ngờ muốn ăn gì đó, sau khi Cố Lan San ngủ trưa dậy, cô cảm thấy trong miệng hơi khô, muốn ăn dưa hấu.
Thịnh Thế liền chạy xuống lầu, đi mua dưa hấu.
Thịnh Thế cầm dưa hấu bước ra khỏi thang máy, liếc mắt nhìn thấy Thủ trưởng Thịnh đang đứng trước cửa phòng bệnh Cố Lan San, bộ dạng do do dự dự.
Tâm trạng của anh lập tức trở nên tốt vô cùng, cố ý thả chậm bước chân, từ từ thong thả đi đến bên cạnh thủ trưởng Thịnh, ho khan một cái.
Thủ trưởng Thịnh nghe được tiếng động, liền xoay đầu nhìn thấy Thịnh Thế, sắc mặt lập tức trởn nên càng khó coi hơn.
Sắc mặt của Thịnh Thế lại hoàn toàn khác biệt với thủ trưởng Thịnh, treo nụ cười thật to, biết rõ còn hỏi: “Ba, ba tới làm gì thế?”
Thủ trưởng Thịnh trừng mắt liếc Thịnh Thế, liền giơ tay lên, đẩy cửa phòng bệnh ra, cầm túi lớn túi nhỏ mẹ Thịnh đưa bước vào.
Thịnh Thế nhún vai một cái, ôm trái dưa hấu tự mua, đi vào theo.
Bên trong phòng bệnh, Cố Lan San đang nằm trên giường, nghe tiếng bước chân nên tưởng rằng Thịnh Thế, liền mở mắt, ngồi dậy, nhưng đập vào mắt lại là Thủ trưởng Thịnh, sắc mặt Cố Lan San lập tức trở nên lúng túng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241918/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.