Editor: Trịnh Phương
Thịnh Thế nghe được lời này, vẻ mặt sững sờ, sau đó liền chậm rãi buông cổ tay Vương Giai Di ra.
Lúc này Vương Giai Di mới xoay người lần nữa, đối mặt với đám người có chút hỗn loạn kinh ngạc ở dưới sân khấu, hơi nâng môi, lạnh lùng cười cười, liền trực tiếp tìm bà Cố, nhìn bà ta chằm chằm, nói gằn từng chữ: “Là có người không ưa con gái ruột của mình gả cho gia tộc đang xuống dốc, không ưa con gái nuôi mình mua về sống trong sung sướng, không ưa nhà họ Thịnh may mắn hơn so với mình, cho nên không cam lòng, liền muốn phá hủy toàn bộ những thứ tốt đẹp của người khác!”
Vương Giai Di nói như vậy, ý nghĩa trong đó đã được biểu hiện cực kỳ rõ ràng.
Tất cả mọi người đoán được là do bà Cố.
Nhưng mọi người cũng vẫn yên lặng nhìn chằm chằm Vương Giai Di vạch trần bí mật.
Vương Giai di hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng: “Không sai, người đó chính là bác tôi, bà Cố!”
“Vương Giai Di, cô ăn nói vớ vẩn! Nói như vậy thì phải có chứng cứ!” Bà Cố một mực giữ vững bình thản, vào giờ phút này lại có chút thiếu kiên nhẫn mà mở miệng, đáp lại!
“Muốn chứng cứ sao? Tôi không phải là chứng cứ sao? Tất cả mọi người đều biết tôi thân với bà nhất, nhưng là, mọi người không biết, thật ra thì tôi chỉ là một con cờ đối với bà. Ở trên tiệc rượu từ thiện, tôi bêu xấu khiến cho cha tôi xấu mặt, sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241877/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.