Editor: Vạn Hoa Phi Vũ
Cố Lan San “Ừ” một tiếng, liền rời khỏi lồng ngực Thịnh Thế, nhặt một bộ nội y, thoải mái mặc trước mặt anh. Trong lúc bất chợt giống như là nhớ ra cái gì đó, nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn Thịnh Thế nói: “Nhị Thập, những bộ này, đều là em lấy thẻ của anh, quẹt ở một cửa hàng!”
Thịnh Thế đang nhìn cái gương to đến đất sửa sang lại tóc, nghe nói như thế, khuôn mặt cũng không thay đổi, chỉ tỉ mỉ cầm tóc mình soi trái phải, phong tao tận xương, giọng nói có vẻ có mấy phần tán thưởng và dung túng: “Ừ, đáng khen ngợi, lần sau tranh thủ quét hết thị trường rồi về.”
“Cắt.” Cố Lan San nheo mũi, soi gương, bôi một lớp son nước màu hồng, cảm thấy da mình hơi trắng bệch, liền phấn má hồng, chọn một màu cùng tông quét một chút, sau đó soi gương cười cười, cảm thấy cực kỳ hài lòng, liền quay đầu, nháy mắt nhìn Thịnh Thế nói: “Trong thẻ của anh có đủ tiền không vậy!”
“Cứ thử rồi sẽ biết?” Thịnh Thế chỉnh áo khoác một chút, cùng Cố Lan San sóng vai mà đứng trước kính chạm đất, sau đó chỉ chỉ bên trong, không hề xấu hổ nói: “Nhìn, trai đẹp gái xinh, kim đồng ngọc nữ.”
“Đúng không?” Cố Lan San cẩn thận nhìn một chút trong gương: “Em chỉ thấy ngọc nữ là gái xinh, không nhìn thấy kim đồng giống trai đẹp!”
Thịnh Thế cười cười, muốn bao nhiêu dung túng có bây nhiêu dung túng dắt tay cô, đi ra ngoài phòng.
...
...
Thịnh Thế và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241804/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.