Chương trước
Chương sau
Cố Lan San đi theo Thịnh Thế cùng cha anh cùng nhau đi đến bệnh viện, đèn ở phòng cấp cứu đang sáng, phía trên năm chữ "Đang giải phẫu" ( 3 chữ này được dịch từ 5 chữ tiếng trung này "正在手术中") vẫn đang sáng, ngoài cửa xung quanh phòng cấp cứu rất nhiều người, đều là những gương mặt Cố Lan San quen thuộc, thành viên nhà họ Thịnh đều đã đến đông đủ.

Cha Thịnh Thế đi lên lầu, không để ý đến Cố Lan San cùng Thịnh Thế, dứt khoác vội vàng đi về phía mọi người, miệng còn hỏi: "Ba, cuối cùng là ông đã xảy ra chuyện gì?"

Cố Lan San biết Thịnh Thế lo lắng cho ông nội, cho nên liền đưa anh ra khỏi cửa thang máy, liền hướng về phía anh gật đầu, nói: "Nhị Thập, em sẽ rất tốt, anh nhanh đi qua đó đi."

Sắc mặt Thịnh Thế không phải đặc biệt tốt, nhìn Cố Lan San gật đầu một cái, liền xoay người hướng về phía hành lang người nhà họ Thịnh đang đứng đi tới.

Cố Lan San đứng dựa vào trong thang máy, nghe được những người đó khi thấy được Thịnh Thế, đều quay quanh anh, có trách mắng có vui mừng có khóc lóc, trong đó người khóc lợi hại nhất là mẹ Thịnh Thế: "Nhị Thập, rốt cuộc con cũng trở lại. Làm sao con có thể không nói với mẹ một tiếng mà bỏ đi như vậy, con có biết hay không, mẹ nhận được điện thoại trong nhà gọi điện tới nói, ông nội bởi vì lúc con bỏ nhà trốn đi tức giận mà ngất đi, mẹ cũng thiếu chút nữa ngất đi, con trai, con không thể cứ như vậy mà bỏ mẹ rời đi, nếu như con bỏ đi, con làm cho mẹ sống như thế nào? hu hu hu..."

...

...

Tuổi tác ông nội Thịnh Thế đẫ rất cao, hơn chín mươi tuổi, cũng gần một trăm, mặc dù từng oai phong một thời, hiện tại thân thể đến cùng vẫn không được như xưa.

Thật ra vào lúc mùa hè, thân thể ông nội Thịnh Thế cũng đã có vấn đề, chỉ là không muốn cho mọi người lo lắng, cho nên ông nội Thịnh Thế cố gắng yêu cầu bác sĩ gia đình của mình giữ bí mật về vấn đề này, chỉ nói là ông lớn tuổi, có hơi chút không thoải mái.

Tối hôm nay, tham gia một bửa tiệc rượu, khi được một nửa, ông nội Thịnh Thế liền cảm thấy thân thể có chút không thoải mái, thuận tiện để cho bác cả Thịnh Thế cùng ông im lặng trở về nhà, thời điểm ông trở lại sân, ông liền nhạy cảm hướng về phía căn phòng đang nhốt Thịnh Thế nhìn thoáng qua, phát hiện cửa sổ mở ra, trong lòng lúc ấy hồi hợp một phen, mơ hồ cảm nhận được có chút không tốt, liền chống gậy cùng với bác cả Thịnh Thế đi đến đó nhìn, ai ngờ vừa mở cửa phòng, vừa nhìn, mới biết được Thịnh Thế đã sớm bỏ trốn mất dạng.

Ông nội Thịnh không biết cha Thịnh đã biết tin tức, đi đến sân bay ngăn lại, cho người tra xét xuất nhập cảnh của Thịnh Thế, tra được anh cùng Cố Lan San cùng nhau đi đến nước Anh, hơn nữa máy bay đã sớm cất cánh.

Ông nội Thịnh yêu thương nhất chính là Thịnh Thế, vữa nghĩ đến cháu mình không nói tiếng nào vậy mà mang theo cô gái nó yêu cao chạy xa bay, từ bỏ ông và  tất cả mọi người, trong lòng có một trận bi thương cùng tức giận, liền khí huyết công tâm, oành ngã xuống hôn mê.

Đưa đến bệnh viện kiểm tra, là do tuổi tác cao, trái tim suy kiệt, căn bản không chịu được đả kích mạnh, hơn nữa lượng đường huyết trong máu cũng hơi cao, hơn nữa vấn đề nằm ở tuổi cao, cho nên bác sĩ đề nghị không thể tự ý làm phẫu thuật, chỉ có thể nghĩ ra hết tất cả các biện pháp tốt nhất là dùng thuốc không khống chế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.