Thịnh Thế mà nói liền không chút lưu tình nào, liền dứt khoát đâm đúng ý nghĩ trong lòng ba Thịnh Thế, sắc mặt ông trở nên có chút u ám, trừng mắt nhìn Thịnh Thế, túm cổ áo Thịnh Thế, giơ tay lên, vung một quyền vô cùng mạnh mẽ lên mặt anh, tức giận đằng đằng gào: "Nghiệp chương, tao còn không tin hôm nay tao không chỉnh đốn lại mày được! Mày thật sự xem như sống vì bản thân! Rốt cuộc mày đã vứt người nhà họ Thịnh tới nơi nào rồi thì mày mới bằng lòng bỏ qua!"
Cùng với tiếng gầm của ba Thịnh, quả đấm của ông cũng hạ xuống vô cùng mạnh mẽ trên người Thịnh Thế.
Thịnh Thế mặt nổ đom đóm, nói một chữ không ra, chỉ có thể phun một ngụm lại một ngụm máu ra ngoài, nhìn ba anh, cố gắng ngửa khuôn mặt tươi cười lên, giống như thể hiện rõ ràng ván này anh bày thành công rất lớn!
Cố Lan San đứng một bên, nhìn Thịnh Thế bị đánh thành như vậy thì cô liền hét lên một tiếng, xong đến muốn che chắn hộ Thịnh Thế, nhưng người ba Thịnh mang đến lại dễ dàng chặn cô lại, Cố Lan San chỉ có thể ở cách xa, miệng hô để ba Thịnh dừng tay mà thôi!
Nhưng mà, ba Thịnh Thế đối với Cố Lan San, căn bản không thèm nghe đến, ông chỉ lại tiếp tục túm Thịnh Thế, không hề đánh theo trình tự, đánh đến cuối cùng thì Cố Lan San cũng thực sự nhìn không được, cả người cô run rẩy vô cùng, vừa khóc vừa hô: "Dừng tay, không cần đánh nữa, đừng đánh nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241734/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.