“Cố Lan San, không được ký, anh nói, không cho phép em ký, chỉ cần em không ký, chúng ta sẽ không có khả năng ly hôn, bọn họ sẽ không có biện pháp chia cắt chúng ta!”
Cố Lan San sững sờ nhìn Thịnh Thế, cô cảm thấy bên tai mình như có một tiếng nổ tung thứ gì đó, tiếng nổ làm cô suýt chút nữa đứng không vững.
Cô ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới, Thịnh Thế lại một mình giữ lại như vậy.
Thế nhưng anh và cô, cho tới nay cũng chưa có ly hôn.
Từ đầu đến cuối, cô cho là ly hôn, thật ra chỉ là anh diễn cho cô xem một vở kịch.
Thời điểm kia, cô cho là mình muốn tự do, cho nên anh cho cô tự do, để cho cô không buồn không lo đi tìm cuộc sống của chính mình, anh không có hoàn toàn bỏ cô, rõ ràng khi đó cô và anh đã không có bất kỳ tư cách đứng chung một chỗ, nhưng anh vẫn tìm lý do, tìm một phương pháp mà người khác chưa từng chú ý, lặng yên không tiếng động đem bọn họ kéo chặt lại với nhau.
Nước mắt Cố Lan San lập tức rơi như mưa, khi đó cô cho là anh và cô ly hôn, là bởi vì anh ghét bỏ mấy chuyện kia của cô và Hàn Thành Trì, thì ra căn bản là không phải, thì ra từ đầu đến cuối anh đều không có nghĩ qua anh không cần!”
Từ trước tới giờ đều như vậy, anh luôn như vậy.
Vẫn nắm thật chặt tay của cô, liều chết không chịu buông bỏ, mới để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241732/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.