Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Qua tầm mười phút, nhà cũ liền trở nên yên tĩnh.
Lúc này, Thịnh Thế mới trở lại phòng, gọi một cú điện thoại cho thư ký, “Sao rồi? Bên chỗ cô ấy đã sắp xếp ổn chưa?”
“Sắp xếp ổn thỏa. Tôi sẽ đưa cô ấy đến sân bay, tạm thời cô ấy còn chưa rõ tình hình. Anh Thịnh, anh nói hay tôi nói với cô ấy bây giờ đây?”
“Để tôi gặp cô ấy rồi nói.”
“Được, anh Thịnh. Bây giờ chúng ta xuất phát sao?”
“Ừ. Lên đường đi, bây giờ tôi cũng xuất phát, gặp nhau ở sân bay.”
...
...
Thịnh Thế ngắt điện thoại. Dựa theo tình huống trước đó quan sát, anh nhét chìa khóa xe vào túi quần, sau đó cột dây thừng quanh cây cột rồi thả đầu còn lại ra ngoài cửa sổ. Dây thừng dài khoảng 20 mét, dùng vẫn còn dư, không chừng rồi lòng thòng trên mặt đất. Thịnh Thế sắp xếp ổn thỏa, nhìn quanh bốn phía một lần, nghĩ nghĩ một hồi cũng không thấy thứ gì mang theo được. Anh đã bảo thư ký mở một tài khoản, đứng tên Cố Lan San, bỏ vào đó một số tiền lớn. Những thứ còn lại anh không mang theo, tránh để người nhà phát hiện.
Thịnh Thế cảm thấy ổn rồi mới túm dây thừng, cẩn thận trèo ra ngoài cửa sở, từ từ leo xuống. Sau một hồi, anh dần dần quen, tốc độ trèo cũng nhanh hơn. Khi còn cách mặt đất một mét, Thịnh Thế vung dây ra, nhảy xuống đất.
Tòa nhà này ở phía sau nhà cũ. Trừ bỏ phòng anh có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241705/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.