Editor: Cà Rốt Hồng
Ở ngoài cánh cửa kính, còn có một cái đình hóng mát nhỏ làm bằng gỗ, chạy dọc theo bờ cát thẳng đến bờ biển.
Đó là màu nước biển đẹp nhất mà cô đã từng thấy qua, màu xanh lam trong suốt, không có trộn lẫn bất kỳ tạp chất gì, cùng trời, cùng bờ cát, cùng màu xanh lá của cây cối chiếu rọi lẫn nhau, làm cho người ta có một loại cảm giác thuần khiết sạch sẽ.
Cố Lan San kích động ở trong nước biển vùng vẩy một trận, sau đó vô cùng vui vẻ chạy về phòng trên bãi biển, chuẩn bị tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, vậy mà tay của cô mới vừa chạm tới cái va ly kia, Thịnh Thế đang nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, liền chậm rãi mở mắt, “Sở Sở......”
Cố Lan San ngồi chồm hổm trên mặt đất, đẩy cái va ly ngã xuống, ngước đầu, nhìn Thịnh Thế.
Đáy mắt xinh đẹp của Thịnh Thế chứa ảnh ngược màu xanh lam của biển cả ngoài cửa sổ, phảng phất cũng biến thành màu xanh lam trong suốt, rất hấp dẫn người: “Sở Sở, anh có một chuyện, phải thú nhận với em ngay bây giờ.”
“Chuyện gì?” Cố Lan San thuận miệng trả lời Thịnh Thế một câu, liền kéo khóa kéo va ly, mở va ly ra, cùng lúc đó tiếng nói của Thịnh Thế cũng chậm rãi truyền đến: “Anh lén đổi va ly của em, trước khi em tắm rửa, anh nghĩ, có lẽ chúng ta cần phải đi mua sắm một chuyến trước.”
Cố Lan San cúi đầu, nhìn cái va ly trống rỗng, chỉ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241656/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.