Thịnh Thế cảm thấy thân thể mình như có một đốm lửa cực nóng thiêu đốt, khiến anh nghẹn tiến thoái lưỡng nan, bộc phát khó chịu, con ngươi anh chuyển rồi chuyển, vòng vo hơn nửa ngày, anh liền giơ tay lên, kéo cô vào trong ngực mình lần nữa, hôn sợi tóc của cô, cường thế xâm nhập vào trong thân thể cô, giọng nói lộ ra hơi thở gấp gáp: “Được rồi, Sở Sở, chúng ta làm trước, làm xong rồi hãy nói bikini.”
Dĩ nhiên, một đêm đó làm xong rồi nhưng bikini lại chưa nói đến, bởi vì Cố Lan San bị mệt thoi thóp một hơi, đến cuối cùng, cô phải đạp chân, tức giận trợn trừng mắt nhìn Thịnh Thế, thúc giục anh kết thúc, thúc giục hết câu này đến câu khác, Thịnh Thế mới thỏa mãn bỏ qua cho cô.
...
...
Ngày hôm sau, thời gia bay đi Maldives là mười hai giờ rưỡi trưa.
Tối qua, Cố Lan San bị Thịnh Thế giằng co hơn nửa đêm, ngày hôm sau ngủ nướng một giấc, sau khi rời giường, cô rửa mặt xong, còn cố ý kiểm tra lại hành lí tối hôm qua mình đã chuẩn bị một lần nữa, phát hiện không bỏ sót gì cả, nên yên tâm kéo khóa kéo lại, đi xuống lầu ăn chút đồ ăn.
Từ đầu đến cuối, Thịnh Thế đều ngồi bên cạnh nhìn cô sờ mó, đợi đến sau khi cô ra ngoài, liền lục lọi túi của Cố Lan San, sau đó gọi một cuộc điện thoại cho ai đó.
Cố Lan San đã chuẩn bị xong tất cả, tài xế đã chuẩn bị xe xong, đang chờ ở ngoài cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241651/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.