Editor: Mèo (meoancamam)
Cô cũng nhìn thấy Hàn Thành Trì vì tiền bạc giàu sang mà không tiếc đẩy cô ra ngoài kia làm đá kê chân, mẹ đẻ của cô vì muốn gia đình hiện tại của mình hạnh phúc mà bán cô cho người khác làm con nuôi.
Đủ những loại này đã để cô thực sự biết được, tất cả những thứ tốt đẹp đều có thể là hư không.
Cô có nhiều bài học đau thương như vậy, nhưng mà lúc này khi nghe được Thịnh Thế nói với cô, cả đời này, thế nhưng cô lại tin tưởng, lại cảm động mà khóc rồi đây.
Thịnh Thế nói:
Người rốt cuộc cũng có tâm, Thịnh Thế trong lòng cô, giống như ngọn lửa trên cánh đồng hoang vu lạnh lẽo được thêm từng chút từng chút một, từng chút thiêu đốt, lúc ban đầu thực sự không chút thu hút nào, nhưng mà đến cuối cùng, lại là ngọn lửa hừng hực, thậm chí còn thiêu đốt cô đến xương cốt không còn.
Cô tự nhận mình không phải là một cô gái tốt bụng, từ lúc cô chín tuổi, bị mẹ đẻ vứt bỏ, cô chỉ sợ mất đi. Sau đó cô vì không muốn tổn thương chính bản thân mình mà cô trở vên vô cùng ích kỷ, cô luôn đợi đến khi người khác đối tốt với bản thân đến không thể tốt hơn mới có thể thử đối tốt với người khác.
Cô biết, cô là loại người không trả giá nhưng lại nghĩ đến điều tốt, thật sự rất không tốt bụng.
Nhưng mà, lại cứ như vậy đến khi cô gặp Thịnh Thế, thật sự làm cho cô không còn chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241633/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.