Edit: Nhật Dương
Thư ký cảm thấy đại Boss biến mất một thời gian, sau khi trở về thì giống như biến thành người khác, mọi việc đều rất dễ thương lượng, cho nên lúc cô báo cáo xong thì ngay lập tức rời khỏi văn phòng của Thịnh Thế, đi ra xì xào bàn tán với người bên ngoài.
“Có phải đại Boss gặp được chuyện gì tốt nên tâm trạng mới tốt như vậy?”
“Gần đây đại Boss không đến công ty cũng không biết đi đâu, chẳng lẽ mở một công ty mới ở chỗ khác, làm ăn cực kỳ phát đạt?”
“Không đúng, tôi cảm thấy chắc chắn là đại Boss có chuyện vui...”
Hôm nay đề tài về Thịnh Thế đứng đầu cả công ty, tất nhiên là chuyện vì sao tâm trạng đại Boss lại tốt như vậy?
Tất cả mọi người đều biết Thịnh Thế tâm tình bất định, có nhân viên còn đánh cược, cược tâm trạng cực kỳ tốt này của Thịnh Thế có thể duy trì được bao lâu. lqđ
Nhưng mà ngoài dự đoán của mọi người, tâm trạng cực kỳ tốt của Thịnh Thế duy trì đến tận lúc ba giờ chiều của cuộc họp, anh gặp ai cũng đều cười rạng rỡ, dường như sợ mọi người không biết tâm trạng của anh rất tốt.
Lúc họp, Thịnh Thế ngồi ở đó thường xuyên thất thần còn thường cắn ngón tay, độ cong của khóe môi càng lúc càng rộng. lqđ
Em không thích anh ta, em với anh ta không còn thiếu nợ nhau, từ nay về sau cắt đứt quan hệ, anh ta và em như người xa lạ!
Không thích, không thiếu nợ nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241586/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.