Editor: Lovenoo1510
“Đúng như những lời anh nói, anh là người có lỗi với tôi, là người thiếu nợ tôi rất nhiều, nếu như anh còn có lòng, vậy thì từ nay về sau, hãy biến mất trước mặt tôi!”
“Tôi cho anh mấy cái tát này, coi như là đòi lại chút hả giận của tôi từ anh, dĩ nhiên mấy cái tát này còn thiếu rất nhiều so với những tổn thương anh mang cho tôi, nhưng không sao, bởi vì Hàn Thành Trì người mà tôi biết nhiều năm như vậy, tôi vẫn muốn lưu lại trong lòng một chút, tôi không muốn giống anh, đem những thứ còn tốt lại trong lòng mình từng chút chút lấy đi sạch sẽ!”
“Cho nên, từ nay về sau, tôi và anh không thiếu nợ nhau! Mà tương lai cuộc sống của tôi cũng không cần anh trông nom, quan tâm, tôi muốn đi theo Nhị Thập, thì tôi sẽ theo Nhị Thập, nếu anh ấy không thể lấy tôi, như vậy thì tôi không cần lấy, tôi và anh ấy sẽ sống chung một chỗ như vây giờ, thời gian còn rất dài, chúng ta cứ chờ xem, đợi đến một ngày, tóc đã bạc trắng, mấy người kia nhà họ Thịnh về trời, lúc nào anh ấy cũng có thể lấy tôi làm vợ!”
“Ha Ha.” Hàn Thành Trì nghe nói như vậy, ngược lại nhẹ nhàng bật cười, “Lan San, em thật là ngây thơ, em cảm thấy những thứ này thực tế sao? Trong nhà Nhị Thập chỉ có một mình cậu ta, cậu ta sống chết không cưới vợ, em cảm thấy có khả năng vậy sao? Em không gả được cho Nhị Thập, đến giấy chứng sinh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241574/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.