Edit: Ngọc Hân
Thịnh Thế không ăn miếng nào chỉ nhìn Cố Lan San ăn, dường như Cố Lan San ăn rất ngon miệng, sau khi ăn hết hai chén lúc Thịnh Thế đang tính múc thêm cháo cho cô, cô mới lắc đầu một cái, nói: “Em no rồi.”
Thịnh Thế để muỗng xuống rút khăn giấy đưa cho Cố Lan San, Cố Lan San lau miệng rồi ném khăn giấy vào thùng rác bên cạnh: “Nhị Thập, em buồn ngủ.”
“Ừ.” Đáy lòng Thịnh Thế bỗng dưng hoảng hốt, trên mặt vẫn thoải mái nói: “Được, vậy lên lầu ngủ đi.”
Dừng một chút Thịnh Thế lại hỏi: “Không ngại ngủ chung với anh chứ?”
Cố Lan San lắc đầu đứng dậy đi lên lầu.
Thịnh Thế theo sau lưng Cố Lan San vào phòng ngủ, Cố Lan San đi tới trước giường bỏ dép ra rồi bò lên giường.
Thịnh Thế đứng ở cửa nhìn người phụ nữ trên chiếc giường rộng lớn một lát mới xoay người đi xuống lầu, lúc trở lại trong tay anh cầm một hòm thuốc.
Anh đi tới trước giường mở hòm thuốc cầm tay cô lên, lấy miếng bông gạc thấm chút cồn lau khử trùng cho bàn tay cô, sau đó thoa thuốc mỡ lên.
Cố Lan San cảm giác cơn đau nhẹ ngón tay run rẩy.
Thịnh Thế xử lý xong bàn tay cô lại cầm máy sấy cắm vào ổ điện, mở máy sấy sấy tóc cho cô.
Tiếng kêu của máy sấy hơi to khò khè vang lên bên tay cô, nhưng từ đầu tới cuối cô không mở mắt.
Ngón tay thon dài của anh cẩn thận vuốt mái tóc cô, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241523/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.