Editor: Mèo (meoancamam)
Máy bay bay mất hai giờ, Cố Lan San lại cảm thấy thật sự dài giống như hai năm rồi, rất không dễ dàng mà máy bay hạ cánh xuống đất, Cố Lan San liền nhanh chóng đứng lên, cầm đồ của bản thân rồi vội vội vàng vàng đi xuống máy bay.
Khi Cố Lan San đi ra khỏi sân bay, không cẩn thận đụng vào ai đó, cô nói với người nọ một câu “Thật xin lỗi.” rồi liền đi đến khu chờ xe taxi.
Hàng người có chút dài, Cố Lan San phải đợi 15 phút mới đến lượt mình, cô đi đến cửa xe taxi, vừa mở cửa xe thì mới bỗng phát hiện ra túi tùy thân của mình thế nhưng biến mất rồi.
Cô sờ sờ túi, ngoại trừ điện thoại di động còn chưa khởi động thì mấy thứ khác biến mất rồi.
Cố Lan San ngẩn ngơ đứng ở đó, há hốc mồm, để lại xe taxi cho hành khách tiếp theo, sau đó liền nhanh chóng quay lại sân bay.
Cuối cùng là cô bị làm sao vậy, trong đầu nhớ lại chút gì đó, khi nào thì mình lại vứt túi tùy thân mà không nhớ rõ vậy hả?
Cố Lan San đi tới quầy dịch vụ sân bay, báo tên tuổi của mình cùng thứ mình mất, nhân viên phục vụ ghi lại, cô để lại số điện thoại của mình, bao giờ tìm thấy đồ của cô thì trước tiên hãy gọi điện cho cô.
Cố Lan San nói một tiếng cảm ơn rồi liền chạy ra cửa sân bay, hiện giờ cả người cô không có một xu, mà đi từ chỗ này về thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241494/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.