Editor: Mèo (meoancamam)
“Cám ơn bác Thịnh, cám ơn anh Thịnh.”
“Khách sáo như vậy làm cái gì, không chắc có khi sẽ trở thành người một nhà rồi.”
“Mẹ, mẹ nói chuyện phiếm gì đó, cái gì mà người một nhà...”
Đến cuối câu giọng nói của Thịnh Thế rõ ràng giọng điệu có chút không vui.
Nhưng Cố Lan San đứng ở ngoài cửa lại không có dũng khí nghe tiếp, cô nhanh chóng xoay người, vội vội vàng vàng chạy về phía cầu thang.
Thì ra, nguyên nhân Thịnh Thế không gặp mặt cô là vì có bạn bè đến đây, mà cô còn nghe thấy mấy câu nói kia, rõ ràng dường như vô cùng thân thiết.
Cô cũng nghe được ra, bác Thịnh vô cùng vừa ý với cô gái kia.
Mà ba của cô gái đó lại làm cấp bộ trưởn, con của cán bộ cao cấp, học sinh du học nước ngoài, rất xứng với Thịnh Thế, trai tài gái sắc, là ông trời tác hợp cho.
Còn bản thân thì sao?
Vốn thân thế đã vô cùng xấu hổ, nếu năm đó không phải Thịnh Thế khăng khăng muốn kết hôn, người nhà họ Thịnh làm sao có thể đồng ý với con gái đã xuất giá?
Sau này, cô lại còn gây ra chuyện mà vứt cho người nhà họ Thịnh, làm sao cô có thể giống với cô gái kia chứ?
Cho nên, mặc dù cô muốn ở cùng với Thịnh Thế, chỉ sợ là nhà họ Thịnh sẽ cật lực phản đối thôi?
Cố Lan San nghĩ tới đây mà trong lòng bỗng dưng liền ngưng lại mà nhảy lên.
Trời ạ, cô vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241491/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.