Editor: Lovenoo1510
Cố Lan San đứng ở trước cửa sổ thuỷ tinh, cũng không nhúc nhích nhìn chằm chằm Thịnh Thế nằm ở đó, anh vẫn còn đang chuyền dịch, trong lỗ mũi cắm hai ống dẫn hút dưỡng khí, anh uể oải mệt mỏi nhắm mắt lại, thần thái thoạt nhìn rất an tĩnh, giống như là ngủ say.
Mẹ Thịnh ở trong phòng bệnh, Cố Lan San không có dũng khí bước vào để kiểm tra thân thể Thịnh Thế một chút, nhìn xem vết thương của anh có nghiêm trọng hay không, cô chỉ có thể đứng ở trên hành lang, nhìn chằm chằm người nằm bên trong.
Khoảng cách rõ ràng rất gần, chỉ cách một bức tường, xa có mấy mét, nhưng Cố Lan San lại cảm thấy anh và cô xa xôi như cách muôn sông nghìn núi.
…
…
Ngày chậm rãi trôi qua.
Thịnh Thế dùng thiết bị điều trị và thuốc đều là những thứ tốt nhất, cộng thêm việc anh vẫn thích cường thân kiện thể, tố chất thân thể rất tốt, cho nên cả người anh khôi phục đặc biệt tốt.
Đến ngày thứ tư, Thịnh Thế cũng đã có thể xuống giường miễn cưỡng hoạt động thân thể một chút.
Chỉ là tính khí của anh càng ngày càng trở nên nóng nảy.
Lúc đầu hai ngày trước, đến giờ ăn cơm uống thuốc, Thịnh Thế cũng không có nửa điểm cự tuyệt, đặc biệt nghe lời y tá an bài.
Nhưng qua mấy ngày, người anh muốn gặp vẫn luôn chưa từng xuất hiện, trong lòng anh nôn nóng, nhìn ai cũng không vừa mắt, động một chút là ghét bỏ thuốc đắng, cơm khó ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241461/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.