Edit: Ngọc Hân
Tay Thịnh Thế cầm tiền và chi phiếu đứng trước mặt Cố Lan San, môi anh mím chặt, khi nghe thấy câu này huyết sắc từ từ biến mất, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Tầm mắt anh đờ đẫn thẳng tắp nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, đáy mắt thâm thúy không có chút ánh sáng, trống rỗng vô hồn.
Cô nói ra câu: “Nhị Thập, chúng ta đã ly hôn, sau này cố gắng đừng gặp lại,” là vì cô tức giận hay bởi vì cô và Hàn Thành Trì muốn ở chung một chỗ, mượn cơ hội này phủi sạch quan hệ với anh.
Anh không phân tích được suy nghĩ trong lòng cô lúc này, không dám tự tiện mở miệng.truyện chỉ đăng bên lqequydon
Nếu như cô tức giận anh có thể dụ dỗ cô, nhưng nếu như cô muốn cùng Hàn Thành Trì ở cùng một chỗ thì anh có thể làm gì?
Anh hi vọng cô được vui vẻ, anh chỉ có thể buông tay, không phải sao?
Thịnh Thế chỉ duy trì tư thế kiêu ngạo đứng thẳng, từ đầu đến cuối không mở miệng nói chuyện.
Bóng đêm mờ ảo, nơi xa trên sườn núi tuyết chưa tan hết, tuyết trắng xóa một vùng.
Có gió thổi tới lạnh đến thấu xương.
Cố Lan San ngước lên nhìn người đàn ông vẫn luôn im lặng trước mặt, lòng cô càng trở nên trống trải, cảm thấy toàn thân chỗ nào cũng có gì đó không bình thường.
Cô cũng không biết tại sao lại bật thốt lên lời như vậy, sau khi nói ra cô có chút hối hận.
Nhưng cô thật sự rất khó vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241383/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.