Cố Lan San”Ừ” một tiếng, Thịnh Thế mới vừa định rời đi, Tô Kiều Kiều lại vọt tới một lần nữa, nắm chặt lấy vạt áo Thịnh Thế, “Anh Thịnh, anh đừng chỉ nghe người phụ nữ này nói, mỗi một lần em gặp phải cô ta, lúc nào cô ta cũng ức hiếp em, cô ta còn đánh em rất nhiều lần, hơn nữa mỗi lần đều đánh lên mặt em, có một lần còn sưng lên thật lâu, hại em quảng cáo cũng không thể đi quay, anh Thịnh, em thề em chưa từng ức hiếp cô ta lần nào, mà lúc nào cũng là cô ta ức hiếp em đấy!”
Tô Kiều Kiều nói xong, trong hốc mắt liền tràn đầy nước mắt, vẻ mặt Thịnh Thế lại không chút cử động nhìn Tô Kiều Kiều, nhàn nhạt nói: “Buông ra!”
Từ khi Tô Kiều Kiều quen biết Thịnh Thế tới nay, Thịnh Thế vẫn luôn nói chuyện với cô ta không được tốt lắm, nhưng chưa từng giống như bây giờ, tuy vẻ mặt rất lạnh nhạt, nhưng giọng điệu lại lạnh lẽo làm cho người ta run lên.
Cô ta bị dọa đến ngẩn ra, nhưng vẫn ôm một tia hi vọng cuối cùng, nắm lấy vạt áo Thịnh Thế, càng nắm càng chặt, trong miệng khổ sở cầu xin: “Anh Thịnh, em thật sự không ức hiếp cô ta, lúc nào cũng là cô ta chọc em...... Hơn nữa cô ta còn không phân biệt tốt xấu đánh em nhiều lần!”
Trừ những lúc ở bên Cố Lan San ra, tính nhẫn nại của Thịnh Thế vẫn không tốt chút nào, cho nên nhìn thấy Tô Kiều Kiều khóc lóc sướt mướt không dứt như vậy, tính khí liền nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241355/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.