Thịnh Thế đặc biệt kiên nhẫn đợi cô mở miệng.
Sau song sắt, những người bên ngoài nhìn một màn này, có chút không hiểu nổi sự việc.
Đáy mắt xinh đẹp của Tô Kiều Kiều toàn bộ đều là khiếp sợ và kinh ngạc...... Đây là lần đầu tiên trong đời cô ta nhìn thấy có người lại dám bỏ mặc Thịnh Thế.
Toàn bộ không gian nhất thời có vẻ im ắng yên tĩnh.
Cố Lan San không thể không biết mình đang lãng phí thời gian của tất cả mọi người.
Cũng không biết qua bao lâu, Thịnh Thế mới giơ tay lên, lại vuốt vuốt tóc dài của Cố Lan San, tay từ từ dọc theo tóc dài đi xuống, rơi xuống cổ cô.
Tay của anh rất nóng, cách mái tóc dài, truyền sự ấm áp cho cô từng hồi một.
Đáy lòng Cố Lan San hơi dễ chịu hơn một chút, liền ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Thịnh Thế.
Thịnh Thế thấy cô nhìn mình, lúc này mới lên tiếng, âm điệu rất nhẹ:
“Tâm tình không tốt sao?”
Cố Lan San lắc đầu một cái.
Rốt cuộc cô gái nhỏ cũng có phản ứng...... Đáy lòng Thịnh Thế âm thầm thả lỏng, âm thanh lại càng nhu hòa:
“Vậy em bị sao hả?”
Cố Lan San lại lắc đầu, vẫn không nói lời nào, nhưng ánh mắt cô đã thấy nhóm người đứng sau song sắt kia, Cố Lan San hơi ngượng ngùng, cô trầm mặc, anh cứ kiên nhẫn như vậy cùng chờ, khiến nhiều người chờ đợi mình như vậy, cô mơ hồ cảm giác hình như mình giống như đang cố tình gây sự.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241351/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.