Cố Lan San ngồi trên ghế tựa sau song sắt, ánh mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm hai vị cảnh sát trước mặt mình, dẩu môi, không hé răng.
Trong đó có một cảnh sát nhìn thẳng Cố Lan San, giọng điệu nghiêm túc hỏi: “Tên gọi là gì?”
Cố Lan San không nói gì.
“Không phải hỏi cô có nói hay không đâu!” Cảnh sát kia tính tình rất nóng nên liền hô một tiếng, lúc này Cố Lan San mới chớp mắt, nghĩ một lát rồi từ từ động môi, nhỏ giọng trả lời: “Diệp Sở Sở.”
Dùng tên thật của cô đi.
Thật sự là rất mất mặt, đánh một cái thôi mà lại bị tóm về cục cảnh sát.
Người cảnh sát kia nghe được câu trả lời của Cố Lan San, tỉ mỉ cẩn thận ghi lại tên của cô, sau đó lại câu hỏi kinh sợ lại được tiếp tục hỏi: “Bao nhiêu tuổi rồi?”
“24 tuổi.”
“Vì sao lại đánh người?”
Cố Lan San lại trở nên im lặng.
Thực ra cô không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, nói chung không thể nào mà lặp lại từng chữ một những lời mà Tô Kiều Kiều đã nói cho cảnh sát nghe qua.
“Câm rồi!” Giọng nói của cảnh sát vô cùng hung dữ độc ác nói một câu, Cố Lan San vẫn không lên tiếng.
Hai cảnh sát ghi lời khai nhìn nhìn đối phương, cuối cùng cũng không giữ quy tắc trên văn bản mà đứng lên, nói với Cố Lan San bị khóa bên trong: “Hiện tại cô không nói, cô liền ở đây đi, chúng tôi quan sát cô sau hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241329/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.