Edit: Thu Lệ
Không khí bên trong phòng, càng ngày càng trở nên kỳ lạ.
Qua một hồi thật lâu, Thịnh Thế giật giật cổ họng, từng chút từng chút cúi thấp đầu về phía cô.
Cố Lan San sững sờ đứng tại chỗ, con mắt mở thật to, nhưng vẫn không né tránh, cô nhìn khuôn mặt của anh từ từ phóng đại trước mặt mình, dường như cô có thể đoán được anh đang muốn làm gì, đáy lòng của cô hơi mong đợi, lại có chút khẩn trương khiến thân thể dần dần căng thẳng, sau đó loại cảm giác hít thở không thông lại ùn ùn kéo đến, so với trước lại càng mãnh liệt, điên cuồng hơn.
Thịnh Thế hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì, ánh mắt của anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hai tròng mắt của cô, anh cảm giác giống như có cái gì đó đang dẫn dắt anh vậy, khiến anh đánh mất tất cả tự chủ, khả năng suy nghĩ, cả người không cách nào khống chế, không tự chủ được dựa vào mặt của cô, lại gần từng chút từng chút một.
Anh nhìn ánh mắt của mình trong đáy mắt cô, càng ngày càng rõ ràng, tốc độ tim đập cũng tăng nhanh từng chút từng chút, anh không khỏi hiện lên chút khẩn trương không nói ra lời.
Khi mặt anh chỉ còn cách mặt cô khoảng một cm thì dừng lại.
Nhiệt độ trong phòng lên cao kỳ diệu, bay lên tới điểm cao nhất.
Trên người anh và cô, đều xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.
Hai người giống như đang dừng hình ảnh vậy.
Cô nhìn anh, cặp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241265/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.