Vương Giai Di không đi nhặt những bức ảnh kia, chỉ hơi thấp đầu một cái, thấy những bức ảnh bay xuống trước mặt mình, từng bức từng bức, đều là ảnh chụp chung của cô ta cùng một người đàn ông, có ở tiệm cơm, cũng có ở quán cà phê.
Người đàn ông kia, Vương Giai Di nhìn rất là quen.
Chính là thời gian trước, cô ta có quay chụp một bộ quảng cáo công ích, bà Cố đã giới thiệu người đầu tư cho cô ta, là một ông chủ than đá ở Sơn Tây.
Chẳng qua, cô ta và ông ấy chỉ đơn thuần là hợp tác trong công việc, cũng không có những tiếp xúc quá giới hạn nào.
Vương Giai Di cảm thấy, người đàn bà này chạy tới đây ầm ĩ bảo cô ta là tiểu tam, nếu cô ta có thể đem những chuyện này giải quyết hết, như vậy có thể trả lại sự thanh bạch cho cô ta.
Nếu như cô ta thật sự nghe lời Bộ trưởng Vương nói, bí mật giải quyết, thì không biết sau lưng những người này nghĩ cô ta sao đây.
Nghĩ tới đây, Vương Giai Di cố gắng ổn định cảm xúc một chút, mới mở miệng nói: “Tôi nghĩ là bà hiểu lầm rồi, tôi với ngài Trương chỉ là hợp tác trong công việc, cũng không phải như và nghĩ.”
“Để tôi xem việc các các người hợp tác.” Lời vợ của ông chỉ than đá nói không chút lưu tình, hùng hổ dạo người nói tiếp: “Nhiều người muốn quay quảng cáo như vậy, tại sao chồng tôi lại cố tình đầu tư cho cô? Hơn nữa mọi người đều biết, quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241249/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.