Người ở dưới đồng loạt vỗ tay.
Cố Lan San nghe tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc bên dưới rồi lại nhìn lên Vương Giai Di duyên dáng yêu kiều ở trên sân khấu, cô cảm thấy trong lòng mình không thoải mái chút nào.
Vỗ tay xong, người chủ trì mới mở miệng khen ngợi, “Thật không ngờ cô Vương Giai Di không những trẻ tuổi mà còn rất xinh đẹp nữa.”
Cố Lan San bĩu môi.
Vương Giai Di đưa micro lên miệng, đáp lại một cách lễ phép trước lời khen tặng của người chủ trì, "Cảm ơn."
Nói xong, cô ta nhìn thoáng qua bộ trưởng Vương đang ngồi ở hàng ghế thứ nhất.
Bộ trưởng Vương nhìn con gái, nở nụ cười nhợt nhạt, dường như có chút tự hào.
Tâm tình của Vương Giai Di càng trở nên tốt hơn.
"Năm nay cô Vương Giai Di mới 24 tuổi, vậy mà đã làm được rất nhiều hoạt động từ thiện. Nghe nói, cô Vương Giai Di thường xuyên cùng bạn bè đến viện phúc lợi ở thôn Thái Dương để thăm trẻ em mồ côi, có cả ảnh chụp làm bằng chứng đây này.” Người chủ trì vừa nói, màn hình cũng vừa hiện ra bức ảnh mà Vương Giai Di chụp cùng trẻ em trong viện phúc lợi, “Cô Vương Giai Di, cô có thể chia sẻ với mọi người về cảm xúc của mình bây giờ không? Rốt cuộc thì điều gì đã thúc đẩy cô đến với những hoạt động từ thiện?”
Vương Giai Di nhìn người ngồi phía dưới, nở nụ cười thật tươi rồi nói, “Mỗi người đều có ước mơ của riêng mình, ước mơ của tôi chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241236/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.