Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Thịnh Thế nghe nói như thế, cơn tức trong lòng tràn lên, anh chưa từng thấy bà mẹ nào như vậy. Anh vừa định mở miệng nói chuyện, Cố Lan San vẫn luôn im lặng mỉm cười một bên đột nhiên lên tiếng: “Diệp Dao, tôi không biết hôm nay bà gặp tôi là có mục đích gì, nhưng mà tôi nghĩ, có lẽ có mấy lời tôi nên nói rõ ràng với bà.”
Giọng nói của Cố Lan San nghe rất tỉnh táo, cằm cô hơi nâng, mặt mày vẫn phấn chấn, ra vẻ cao ngạo như cũ.
“Bà nói hôm nay bà gặp tôi chính là một quyết định sai lầm, nhưng mà tôi lại cảm thấy tôi rất vui mừng vì hôm nay thấy bà.”
“Bà khiến tôi hoàn toàn mất hết hi vọng vào mẹ mình rồi.”
“Tôi rất cảm ơn bà vì đã cho tôi sinh mạng, nhưng lúc bà bán tôi đi, tôi nghĩ những gì tôi nợ bà đều đã trả cho bà hết rồi!”
“Bà đối với tôi mà nói, trừ việc cho tôi một sinh mạng, thì thật sự chẳng còn cái gì!”
Cô đã chết tâm với mẹ mình thật sự, cô mím chặt môi, im lặng trong chốc lát, rồi nói: “Bắt đầu từ bây giờ, tôi và bà không còn bất kỳ quan hệ nào nữa, bà sống hay chết cũng không liên quan đến tôi, mà tôi sống hay chết, cũng chẳng liên quan đến bà nữa!”
Cố Lan San lạnh lùng nhìn Diệp Dao nói một mạch những lời này, sau đó nhìn Thịnh Thế một bên một chút nói: “Đừng trách thái độ Thịnh Thế không đối xử tốt với bà. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241173/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.