Editor: Mèo (meoancamam)
Chỉ riêng Bắc Kinh là khiến cho cô tìm thấy được cảm giác gia đình.
Cô ngồi trong một công viên nào đó trong thành phố, nhìn thấy rất nhiều người thành thị ngồi cùng nhau uống trà đánh bài, nhưng cô lại giống như một người ngoài cuộc, từ đầu đến cuối đều không thể hòa nhập trong đó, tuy thời gian gần đây cô vui chơi vô cùng vui vẻ nhưng mà khi còn một mình, đại đa số vẫn cảm thấy có chút cô đơn.
Loại cô đơn này giống như độc dược vậy, ngấm vào trong xương cốt của cô, làm cho cô càng ở trong lúc nhiều người vui vẻ nói cười thì càng cảm nhận rõ ràng.
Cho nên cô nhất thời xúc động mà đặt vé máy bay, đợi đến khoảnh khắc cô thực sự đáp xuống sân bay Bắc Kinh đó thì cô thật sự tìm được cảm giác trở về nhà.
Trong lòng có một loại tình cảm kiên định không nói thành lời.
Cô ở trong khoảnh khắc đấy đặc biệt chắc chắn bản thân muốn ở lại Bắc Kinh.
Bởi vì quyết định sẽ ở lại cho nên Cố Lan San liền không còn băn khoăn nữa, trái lại xem ra cả người tinh thần vô cùng sảng khoái, vẫn giống như trước đây, đi làm sáng chín chiều năm.
Có thể là thời gian trước vô cùng nhấp nhô nên bây giờ thượng đế đã bồi thường lại cho cô, cũng có thể là do vận may mà tâm tình tốt theo, nói tóm lại là công việc kế tiếp của Cố Lan San vô cùng thuận lợi, thoáng cái đã lấy được vài cái tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241126/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.