Cố Lan San thấy Sở Bằng không nói lời nào, cô cũng không nói gì nữa mà quay đầu, nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe.
Từ sân bay đến khách sạn mà Cố Lan San đặt phòng chỉ hơn nửa canh giờ. Vừa tới cửa khách sạn, Sở Bằng vẫn tự mình xuống xe, giúp cô xách hành lý như cũ.
Cố Lan San nói một tiếng "Cảm ơn" với Sở Băng. Cô đưa tay, định cầm lấy hành lý thì Sở Bằng cười cười, nói, “Tôi mang vào giúp cô.”
Cố Lan San lắc đầu. Nhìn thấy một nhân viên tiếp khách ngoài cửa, cô gọi anh ta rồi nói với Sở Bằng, "Không cần đâu, để họ xách giùm tôi là được rồi."
Sở Bằng nhìn thoáng qua nhân viên tiếp khách của khách sạn. Ông ngừng một hồi rồi mở miệng nói, "Được rồi. Thời gian không còn sớm nữa, cô làm thủ tục nhận phòng đi, tắm bằng nước nóng để tẩy trần, sau đó thì nghỉ ngơi nhé." t
Ngay sau đó, Sở Bằng đưa hành lý cho nhân viên khách sạn, tiện tay lấy ra một tấm danh thiếp nạm vàng, đưa cho Cố Lan San, "Đây là danh thiếp của tôi, trên đó có ghi địa chỉ và cách liên hệ. Từ nay về sau, nếu cô có chuyện gì cần giúp thì cứ gọi tôi."
Cố Lan San nhìn tấm danh thiếp, suy nghĩ một chút rồi nhận lấy, cười tít mắt với Sở Bằng, "Cảm ơn chú, chú Sở."
Sở Bằng bị hai tiếng "chú Sở" của cô làm cho sửng sốt. Ông lập tức nở nụ cười. Cố Lan San vẫy tay với ông, sau đó bước vào đại sảnh của khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241119/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.