Editor: Lovenoo1510
Môi Cố Lan San giật giật, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, nói: “Tạm biệt.”
Thịnh Thế nghe thấy hai chữ này có hơi chút mất hồn, anh nhìn Cố Lan San không chuyển mắt, nhưng trong mắt lại không có bất cứ tiêu cự nào, làm cho người ta không biết rốt cuộc anh đang nhìn gì, hồi lâu anh mới “Ừ” một tiếng.
Cố Lan San vịn cửa xe, đứng một lát mới chậm rãi bước chân hướng về phía bên ngoài xe, sau đó xuống xe.
Thịnh Thế cảm thấy tim mình lập tức như bị đào rỗng, trong lúc bất chợt anh lại lên tiếng gọi cô lại: “Sở Sở.”
Cố Lan San ngẩng đầu, Thịnh Thế hướng về phía cô nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng, nói: “Chăm sóc mình thật tốt.”
Cố Lan San gật đầu một cái, Thịnh Thế còn nói: “Ngày nào cô đi?”
Cố Lan San mím môi, vẫn chưa trả lời, Thịnh Thế cười nói: “Thôi, cô đi ngày nào cũng được, không cần gấp gáp tìm phòng ốc, nơi này trước tiên cô có thể ở, chỉ là ngày cô rời đi tôi không tiễn cô.”
Cố Lan San mấp máy môi, cuối cùng không hề nói gì, chậm rãi đóng cửa xe lại.
Cố Lan San đứng ở ven đường một lát mới bước đi vào nhà.
Trong nháy mắt lúc Thịnh Thế thấy Cố Lan San xoay người, anh giơ tay lên, để lên cửa xe, nghiêng đầu nhìn bóng dáng cô dần dần biến mất trong tầm mắt mình, ánh mắt anh trở nên mờ mịt.
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, trong lúc bất chợt điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241091/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.