Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên nhận được tin tức của Thịnh Thế vội vàngchạy tới, hai người hợp lực ôm lấy anh, không cho anh xông vào phòng cấp cứu, mỗi khi thấy bác sĩ lại quát lên.Phòng cấp cứu bị vây bởi ba tầng nhưng cả tầng lầu đều có thể nghe được tiếng rống giận đinh tai nhức óc của anh.Lúc y tá bưng huyết tương đi qua Thịnh Thế đều cố ý cách thật xa, ép sátvào tường, nhìn cũng không dám nhìn Thịnh Thế, nhanh chóng đi vào, giống như Thịnh Thế là sói bất cứ lúc nào cũng có thể ăn thịt người.Tất cả chuẩn bị xong, người cuối cùng đi vào phòng cấp cứu chính là việntrưởng bệnh viện quân khu, là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, khoác mộtchiếc áo trắng dài, mặt không có bất kỳ cảm xúc gì đang đi tới.Quý Lưu Niên biết người phụ nữ này là viện trưởng nên cười chào hỏi: “Viện trưởng Tôn, viện trưởng vẫn khỏe chứ.”Mặt viện trưởng Tôn vẫn lạnh như băng, chỉ gật đầu nói một câu “Vẫn tốt” với Quý Lưu Niên rồi đi vào bên trong.Vốn Thịnh Thế đã an tĩnh được một chút bất chợt lại giậm chân giận dữ, xông lên kéo cổ áo của viện trưởng Tôn, quát: “Sao bà vẫn còn khoan thaichậm rãi như vậy, mau đi vào cứu người cho tôi! Tôi trịnh trọng nói chobà biết, nếu Cố Lan San có chuyện gì thì tôi nhất định sẽ chôn toàn bộcác người theo!”Quý Lưu Niên vội vàng ôm lấy hông của Thịnh Thế, Hạ Phồn Hoa thì dùng sứcđẩy tay Thịnh Thế ra, sau đó cười nói với viện trưởng Tôn: “Viện trưởngTôn, thật xin lỗi, thật xin lỗi.”Viện trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241017/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.