Edit: Nhật Dương
“Ân Ân vừa xuống lầu nói tâm trạng không tốt nên muốn ra ngoài đi dạo, lúc Thành Trì tới, mẹ cũng đã gọi điện thoại cho nó, nó đang về, con ngồi xuống trước đi.” Lúc trước bà Cố ít khi giải thích nhiều như vậy với Cố Lan San. lqđ
Cố Lan San gật đầu, tìm một chỗ cách xa Hàn Thành Trì trên ghế sô pha ngồi xuống, sau đó mới nhìn Hàn Thành Trì, cong môi nở nụ cười rồi lên tiếng chào hỏi: “Anh Thành Trì.”
Hàn Thành Trì cười với Cố Lan San, gật đầu không nói gì.
Tầm mắt bà Cố đảo qua đảo lại trên mặt Hàn Thành Trì và Cố Lan San hai lần mới đứng lên, cười nói: “Để mẹ đi lấy trà cho hai đứa.”
“Không cần phiền như vậy đâu ạ.” Hàn Thành Trì lễ phép nở nụ cười với bà Cố rồi cũng đứng lên đi theo.
“Không phiền, cũng không phải là bác pha, bác kêu người giúp việc pha.” Bà Cố giơ tay ấn Hàn Thành Trì trở lại ghế sô pha, sau đó còn dừng lại nói: “Thành Trì, lời bác nói với cháu ngày đó, cháu đừng để trong lòng.”
Hàn Thành Trì tự nhiên biết bà Cố ám chỉ lời nói mà lúc chuyện của ba anh bị công khai, bà bắt anh rời khỏi Cố Ân Ân, anh cười lắc đầu, khách sáo nói: “Bác Cố, không sao ạ.”
Bà Cố cũng không nói thêm gì, chỉ chỉ phòng bếp: “Bác đi nhìn xem, lần trước ba Ân Ân mang về một ít trà ngon, không biết để ở chỗ nào, bác cũng chưa uống thử, sẵn tiện hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240922/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.