Editor: Mèo (meoancamam) 
Cấp bậc của ông chỉ là một bộ trưởng, thu nhập có cao tới đâu cũng không lên được giá của những bức tranh vợ mình vẽ bị người ta rang tái rang xào, cho nên đến cuối cùng, dù mất hết tiền của cũng mua không nổi bức tranh của vợ mình, đã nghĩ bản thân liền về hưu thôi, trước lúc đó lại ôm tâm lý may mắn mà tham ô một khoản tiền, chỉ là một khoản, thần sẽ không biết quỷ sẽ không hay, ông không những thành công về hưu mà còn có thể nắm được hết những bức tranh của vợ mình. 
Nhưng mà thật không ngờ, cả đời ông chỉ làm một chuyện xấu như kia mà ông trời lại cứ không chiếu cố ông, thực ra ông chỉ tham ô một phần nhỏ bên trong nhưng thi công cần nhiều thứ, bởi vì quan chức phía dưới bớt xén nhiên vật liệu, còn một trận mưa lớn hạ xuống gây ra cái chết của nhiều người, đó là lý do vì sao trên sở cho người đến điều tra, tra đến cuối cùng thì liên lụy vô số, nhưng mà cấp bậc của ông cao nhất, tham ô cũng đứng đàu cho nên bị hai tội, sau đó là bắt vào tù. 
Hàn Thành Liêm là được ông nội Thịnh Thế một tay cất nhắc lên, lúc ấy đánh giá của ông nội Thịnh thế cho Hàn Thành Liêm là, cương trực công chính, thiết diện vô tư, chấp pháp nghiêm minh, vì dân chờ lệnh, hiệp cốt như ruột. (*) 
(*)Cương trực công chính, thiết diện vô tư, chấp pháp nghiêm minh, vì dân chờ lệnh, hiệp cốt như ruột: không a dua nịnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240909/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.