Edit: Ngọc Hân 
Ánh mắt Thịnh Thế nhìn chằm chằm Cố Lan San, hồi lâu sau mới nói ngắn gọn: “Không có.” 
Nhưng, anh lại cưới một Đông Phương Bất Bại làm vợ. 
Cố Lan San nghiêng đầu cười, giống như đang cười anh cũng giống như đang xem kịch vui: “Thì ra trên thế giới này, còn có người Nhị Thập không tìm được.” 
Đối với lời nói ẩn giấu sự châm chọc của Cố Lan San, Thịnh Thế tuyệt đối không buồn bực. 
Cố Lan San cầm lon bia trong tay uống cạn, sau đó hai tay chống cằm nhìn Thịnh Thế, nói: “Nhị Thập, thật ra thì tôi biết thời gian anh kết giao bạn gái ngắn nhất là bao lâu.” 
“Làm sao cô biết?” Thịnh Thế nghiêng đầu liếc mắt nhìn Cố Lan San, mặt mày cô cong như một bức vẽ, anh nhìn trái tim đập rộn lên: “Hoa Tử nói với cô? Hay là Lưu Niên nói với cô?” 
“Đều không đúng!” Cố Lan San lắc đầu vẻ mặt đắc ý nói: “Là lúc anh Thành Trì nói với chị tôi, tôi lén nghe thấy!” 
Thịnh Thế cười: “Xem ra những chuyện khốn kiếp của tôi, tất cả mọi người xem như giải trí để nói!” 
“Nhị Thập, tôi vẫn rất tò mò, tại sao anh kết giao người kia mới chỉ một giờ liền chia tay?” Cố Lan San nháy mắt hỏi. 
Thịnh Thế suy nghĩ một chút, nhớ tới chuyện hoang đường lúc mình còn trẻ cười nhẹ nói: “Một giờ trước tôi và cô ta xác nhận quan hệ bạn trai bạn gái, một giờ sau khi tôi quen cô ta, lúc cô ta xuống lầu mặc chiếc váy màu tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240804/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.