Editor: VẠN HOA PHI VŨ 
“Chiếc cà vạt này là quà sinh nhật Sở Sở tặng cho tôi!” Thịnh Thế híp mắt lại, liền móc điện thoại di động từ trong túi mình ra, mở một tin nhắn, đưa điện thoại di động tới trước mặt Cố Ân Ân, đi thẳng vào vấn đề nói: “Đây là ghi chép chi tiêu, đúng là Cố Lan San đến cửa hàng mua cà vạt, nhưng chỉ mua một chiếc tặng tôi!” 
Cố Ân Ân nhìn ghi chép thu chi trên điện thoại di động, ngây ngẩn cả người, nói không ra lời: “.......” 
Chiếc cà vạt của Thịnh Thế, là Cố Lan San mua cho anh ta, vậy cái cà vạt này của Hàn Thành Trì là ai mua? 
Không phải cô, cũng không phải Cố Lan San, Hàn Thành Trì cũng không nhận ra những em Cố khác mà...... Chẳng lẽ có người cố ý làm như thế? 
Mục đích là gì? Đối tượng là ai? Là muốn phá hủy tình cảm giữa cô và Cố Lan San, hay là muốn phá hủy tình yêu của cô và Hàn Thành Trì? 
Trong đầu Cố Ân Ân thoáng hiện suy nghĩ, Hàn Thành Trì cũng nghĩ giống, anh chưa bao giờ nghĩ rằng, một cái cà vạt được chuyển phát tới cửa, lại có thể dính dáng nhiều chuyện như vậy. 
Thịnh Thế vươn tay lần nữa, kéo Cố Lan San đang ngây ngốc vào trong ngực của mình, nâng mí mắt lên, nhìn hai người đứng trước mặt mình, đã khiếp sợ không nói được lên lời, lại bổ sung một câu: “Dĩ nhiên, không thể có khả năng tự tôi đi mua một cái cà vạt giống như thế để giúp Sở Sở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240765/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.