Lúc Cố Lan San tắm mới nhớ buổi chiều nguyệt sự của cô tới.
Trong phòng tắm, phòng ngủ của Hàn Thành Trì không có băng vệ sinh.
Cô vội vọt vào tắm rồi lấy một chút giấy vệ sinh dùng đỡ, sau đó vội vàng chạy đến phòng khách tìm Cố Ân Ân, để nhờ chị ấy tìm một miếng cho cô.
Ai ngờ vừa đến cửa đã nghe thấy bên trong có tiếng thủy tinh rơi bể.
Trong đầu Cố Lan San cho là không cẩn thận nên làm bể đồ, cô lo lắng Cố Ân Ân nên lập tức giơ tay đẩy cửa.
Cửa không khóa, cô khẽ dùng sức, cửa đã bị đẩy ra một khe hẹp.
Cô còn chưa kịp đẩy cửa lớn hơn một chút, đã nghe thấy giọng nói của Cố Ân Ân từ bên trong truyền ra.
Giọng nói của chị ấy hoàn toàn khác với giọng nói nhỏ nhẹ trong trí nhớ của cô.
Thậm chí có chút mất khống chế, ẩn nhẫn.
Từng câu từng chữ như kim châm đâm vào lòng cô.
“Hàn Thành Trì, đừng nói những đạo lý lớn lao đó cho tôi nghe, không cần nói với tôi gì mà mặt mũi nhà họ Hàn, nhà họ Cố, nhà họ Thịnh, cũng đừng nói đến chuyện ngừơi khác cười chúng ta, lqđôn anh và Cố Lan San có thể làm ra đựơc những chuyện này thì anh cảm thấy anh còn sợ người ta chê cười sao?”
“Anh nói cái gì? Anh nói, anh không biết Cố Lan San thích anh?”
“Hàn Thành Trì, anh thật sự có thể diễn trò, anh nói thử xem anh diễn tốt như vậy, sao không đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240735/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.