Mỗi lần bà Hàn hỏi con trai mình, lần nào anh cũng trả lời như vậy, thật ra thì bà cũng không trông cậy vào anh có thế trả lời gì tốt hơn, chẳng qua bà chỉ có một đứa con trai như vậy, bà vẽ một bức tranh vẫn luôn muốn có người chia sẻ, cho nên nhiều lần vẫn luôn thử làm khó anh, bĩu môi tỏ vẻ tức giận, rồi quay đầu nhìn Cố Ân Ân, mặt mày hớn hở, hòa ái dễ gần nói: “Ân Ân, chỉ có con là tốt, không giống như Thành Trì, vô tâm!”
Cố Ân Ân cười nhìn Hàn Thành Trì một chút, sau đó hướng về phía bà Hàn nói: “Thành trì có lòng hơn con.”
Bà Hàn nhìn con dâu tương lai che chở con trai mình như vậy thì càng hớn hở ra mặt.
Hàn Thành Trì cầm tay Cố Ân Ân, cười nói: “Ân Ân còn chưa có gả vào đã khiến mẹ thích như vậy rồi, tương lai đến lúc gả vào, địa vị của con trong nhà có còn nữa hay không?”
Cố Ân Ân liếc Hàn Thành Trì một cái, trong mắt lóe lên sự vui mừng, bộ dáng vui vẻ của Hàn Thành Trì như vậy nhất định là vô cùng yêu Cố Ân Ân, chỉ cần nhìn cô thì trong lòng anh đều cảm thấy vui vẻ, vươn tay ra kéo Cố Ân Ân vào trong ngực mình, Cố Ân Ân bởi vì còn bà Hàn ở đây nên nhẹ nhàng đẩy Hàn Thành Trì ra, bà Hàn thấy cảnh này, cố tình làm như không thấy quay đầu đi, nhìn bức tranh của mình, phất phất tay đuổi hai người ra ngoài: “Mẹ muốn nhanh chóng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240630/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.