Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Hàn Thành Trì nghe ra ý châm chọc trong lời Thịnh Thế, anh ta không giận, ngược lại còn nâng ly uống tiếp, nói, “Trang Tử không biết niềm vui của cá.”
Thịnh Thế nghe Hàn Thành Trì nói vậy, cảm thấy dường như mình đã tìm được tri âm. Anh lập tức cụng ly với đối phương, sau đó nói “cạn ly”.
Quả là vậy, Trang Tử không biết niềm vui của cá.
Giống như hai người bọn họ vậy, từ nhỏ đã ở trong quân đội, khác hẳn với mọi người, tuyết đối không muốn tham gia chính trị, mất công tranh cãi nhọc lòng.
Muốn kinh doanh ở thành Bắc Kinh, luôn cần có người phối hợp. Cho nên, Hàn Thành Trì vì Cố Ân Ân mà tham gia vào chính trị, từ bỏ ước mơ của mình.
Nói vậy, anh ta cũng sẽ không hối hận, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với người yêu, từ bỏ ước mơ đã là gì? Chỉ sợ tình yêu ấy mãnh liệt đến mức vượt lửa băng sông, dù muôn lần chết cũng không chối từ.
Giống như anh vậy, vì người trong lòng là Cố Lan San, lúc đó, không phải anh cũng cam tâm tình nguyện, một lòng làm không biết mệt đó sao?
Vì hôm qua đã uống quá nhiều, hôm nay, Thịnh Thế không uống nhiều rượu. Tâm tình Hàn Thành Trì có vẻ rất tốt. Anh ta vừa nhấm nháp từng ly rượu Laffey 82 năm, vừa thao thao bất tuyệt với Thịnh Thế về kế hoạch đám cưới của anh ta và Cố Ân Ân.
Thậm chí, Hàn Thành Trì còn nói, anh ta định ở buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240623/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.