Giọng nói như vậy từ trong miệng Thịnh Thế Cố Lan San chưa từng nghe qua, Thịnh Thế trong quá khứ, dù có tức giận hay bình tĩnh thì giọng nói của Thịnh Thế nói ra đều tràn ngập khí thế, mà bây giờ lại mang theo mấy phần bất đắc dĩ tích lũy đầy bi thương, giọng nói nhẹ nhàng bay bổng không tìm thấy điểm hạ cánh.
Giọng nói này làm cho người ta rất khó tin tưởng giống như từ trong miệng các bậc thượng tiên thốt ra.
Cố Lan San nghe được những lời này thì vẻ mặt ngưng lại một chút, cô cũng cảm thấy mặt Thịnh Thế ở cổ của mình hơi cọ xát, lại chôn thật sâu vào, âm thanh giống như bị trúng độc, giọng nói trầm khàn, cực kỳ có khuynh hướng cảm xúc: “Sở Sở……… Cứ ngừng lại như vậy một lúc đi.”
Ngừng lại một lúc……….
Cho dù là một giấc mộng thì cứ ngừng lại như vậy một lúc thôi.
Thịnh Thế ôm chặt thân thể Cố Lan San ở trong ngực mình cọ cọ, anh từ từ nhắm mắt lại, ngửi mùi hương trên tóc cô, mùi thơm trên cơ thể cô, sau đó khóe môi hơi cong lên.
Đây là một giấc mộng thật đẹp……….. Anh đã nhiều lần mơ thấy mình và Sở Sở, nhưng chỉ lần này mới đẹp như vậy, chân thực như vậy.
Tình yêu trong mộng…….. Giúp đỡ nhau lúc hoạn noạn, ở bên nhau cho đến già.
Anh và Sở Sở, cũng sẽ giúp đỡ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn, ở bên nhau cho đến già, có đúng như vậy không?
Cố Lan San cũng không biết rốt cục Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240583/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.