🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Bạc Bạc



Cố Lan San bước vào, phòng bệnh rất yên tĩnh, Trần Mặc đã tỉnh, nằm trên giường, ánh mắt có hơi mờ mịt, khi nhìn thấy Cố Lan San bước vào, đáy mắt sáng lên, có thể là do hai năm không có hoạt động cơ thể, nên môi có chút khó cử động, chỉ có thể nói ra một câu: “Chị Sở Sở.”



Chỉ là ba chữ đơn giản, trong mắt cô liền nổi lên một tầng khí, cô nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, nước mắt không tự chủ rơi xuống, cô giơ tay nhẹ nhàng lau đi, cắn nhẹ môi, cô muốn mình không khóc nữa, nhưng nó không tự chủ vẫn rơi xuống, rơi xuống gò má của cô, Cố Lan San giơ tay, bụm lấy miệng mình, giọng nói có vài phần nức nở: “Tiểu Mặc, xin lỗi… Thật xin lỗi…”



“Chị Sở Sở… Chị đừng khóc…” Trần Mắc có gắng dùng sức mà nói ra, nói ra một câu cũng tốn nhiều thời gian: “Em có chuyện muốn nói với chị.”



Cố Lan San cố gắng không khóc, đi tới cạnh giường.



“Chị Sở Sở, nếu như em bị thương nghiêm trọng… Chị cũng đừng vì cứu em… Vì không có tiền… Lại đi tìm gia đình, tìm Thịnh Thế… Bọn họ không phải là người tốt…” Giọng nói Trần Mặc suy yếu, nói xong một câu, dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: “Chị Sở Sở… Em có một chuyện, hôm trước chưa nói với chị…”



Trần Mặc sống đời sống thực vật hai năm, trong hai năm này đầu óc của cậu hoàn toàn trống rỗng, nhưng lúc tỉnh lại, thì hình ảnh cùng tất cả mọi chuyện của hai năm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240547/chuong-263.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.