Edit: Ngọc Hân
“Ừm.” Mặc dù Cố Lan San không biết rốt cuộc hôm đó Thịnh Thế muốn làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Hai người im lặng một lúc, Cố Lan San nghĩ rằng Thịnh Thế không có chuyện gì khác. Đã qua tết Đoan Ngọ, thời tiết Bắc Kinh càn ngày càng nóng, hôm nay cô đi ra ngoài một chuyện cả người đầy mồ hôi, tính đi lên lầu tắm. Nhưng thấy Thịnh Thế rút một tấm thẻ từ trong túi áo của mình ra chậm rãi đẩy tới trước mặt cô, phía trên có cài một tấm giấy màu trắng, trên đó có sáu con số.
Cố Lan San còn chưa lấy lại tinh thần đã nghe giọng Thịnh Thế truyền tới: “Sắp phải đóng tiền cho em trai cô rồi đúng không? Tiền trong tấm thẻ này đầy đủ rồi, phía trên là mật mã.”
Tấm thẻ này thật ra Cố Lan San rất quen thuộc, là sáng ngày hôm sau sau khi kết hôn anh đưa cho cô.
Cố Lan San ngẩng đầu lên nhìn Thịnh Thế một cái, đáy mắt rõ ràng mang theo kinh ngạc và khiếp sợ.
Cố Lan San lại cúi đầu nhìn chằm chằm tấm thẻ trên bàn, mật mã vẫn là ngày sinh nhật của cô không thay đổi. Trong đầu cô hỗn loạn thành một nùi, không phải là anh không cho cô xài một phân tiền nào của anh ư? Sao bây giờ anh lại đưa tấm thẻ này cho cô? Anh muốn làm gì? Chẳng lẽ lần gây gổ này anh không tức giận hả? Sau này anh không cần cô phải kiếm tiền nữa sao?
Trong cổ họng Cố Lan San ứ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240535/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.