Ông nội của Thịnh Thế ở tòa nhà chính giữa có sân riêng, hai bên làba căn nhà khác. Ở bên trải là nhà của ba người cô Thịnh Thế. Ở bênphải, phía trước là nhà của bác cả anh, phía sau là nhà ba anh, sau nữalà nhà của Thịnh Thế - món quà mà ông nội tặng anh vào ngày sinh nhậtmười tám tuổi.
Thịnh Thế đi từ từ vào trong. Muốn vào nhà mình, anh phải đi ngangqua sân nhà bác cả. Nhìn vào bên trong, Thịnh Thế tình cờ thấy bác gáicả đang ngồi ngoài sân, uống trà với chị họ anh. Liếc qua nhà mình, anhmuốn trì hoãn thời gian một chút, vì vậy liền mở miệng, cười cười, bướcvào sân nhà của bác cả.
Chị họ nhìn thấy Thịnh Thế trước. Cô cười đến híp mắt, gọi người lấy ghế cho anh, sau đó tự mình rót cho Thịnh Thế một ly trà.
Bác gái cả không giống với mẹ anh. Mẹ anh là con gái nhà giàu, xinhđẹp quyến rũ; bác gái cả lại xuất thân bộ đội, ai nấy đều biết bà rấtquyến đoán, sấm rền gió cuộn. Thấy Thịnh Thế tới, bà cười híp mắt, gọingười đưa ghế cho anh, sau đó đích thân rót trà, “Nhị Thập, sao hôm naycon tới sớm vậy?”
Thịnh Thế uống một hớp trà, đáp lại bằng tiếng cười yếu tớt, “Ba tìm con có việc ạ.”
Chị họ đang thêu tranh chữ thập. Nghe Thịnh Thế nói vậy, cô cười, “Nhị Thập, có phải em lại phạm lỗi, chú gọi về đánh không?”
Thịnh Thế liếc chị họ một cái, uống ực một hớp trà, “Chị họ, đừng có nguyền rủa em nữa!”
Bác gái cả và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240388/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.