“Bà chủ, tôi là thư ký của anh Thịnh, hôm qua anh ấy nói có chuyệncần giải quyết, nên liền rời khỏi công ty, nhờ bà chuyển lời với anh ấy, ở công ty đang chờ anh ấy đến để phê duyệt một bảng báo cáo quantrọng.”
Cố Lan San không ngờ lại là thư ký của Thịnh Thế, cô biết công ty của Thịnh Thế rất lớn, công ty của anh tham gia hầu như giải trí, địa ốc,…hơn nữa, thư ký của Thịnh Thế kêu một tiếng ‘bà chủ’, làm cho cô có chút bối rối, lúc sau mới hoàn hồn, ôn hòa nói: “Được, để tôi nói cho anhấy.”
Thư ký cảm động nói với Cố Lan San: “Cảm ơn.”
Lúc Thịnh Thế đi từ toilet ra, thì thấy Cố Lan San cười nói chuyện điện thoại: “Không sao… Ừ, tạm biệt.”
Cố Lan San cúp điện thoại, Thịnh Thế chạy tới, mang theo vài phầnkhông hài lòng nhìn Cố Lan San: “Không phải cho cô nghỉ ngơi? Điện thoại gọi tới, người hầu không nghe?
Cố Lan San dựa người cạnh giường, nhìn Thịnh Thế với anh mắt thươnglượng: “Thịnh Thế, hôm qua, anh có chuyện quan trọng cần giải quyết?”
Thịnh Thế lắc đầu, lười biếng ngồi trên ghế so lon, mở TV, nói: “Không có.”
Có thể có chuyện gì quan trọng như vậy? Cô bệnh, anh lo lắng, nên ở nhà chăm sóc cô.
Vì chuyện quan trọng gì mà anh không đi đến công ty?
Trong đầu cô thoáng qua một cái ý nghĩ, anh không đến công ty làm việc là vì ở nhà chăm sóc cô?
Thân thể Cố Lan San trong nháy mắt cứng đờ, ánh mắt dừng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240373/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.