Mặc dù Cố Lan San rất muốn kiếm tiền, nhưng nếu cô đã gả cho Thịnh Thế, đương nhiên là phảisuy nghĩ về việc giữ gìn mặt mũi cho nhà họ Thịnh.
”Đó không phải là con hát, đó là tác phẩm nghệ thuật.” Giọng điệu của Vương Đạo cóchút cao, rất dễ nhận thấy hắn có chút phản đối đối với lời nói của CốLan San.
Đối với Vương Đạo mà nói, một tác phẩm tốt có thể tạo ra một minh tinh tốt, là thành tựu của ông ta.
Vương Đạo nói dứt lời, thấy long mày Cố Lan San hơi nhíu một cái, m,ặc dù đáy lông cảm thán, cô gái này thật sự là quà tặng tươi đẹp nhất mà trời cao đưa đến trước mặt ông ta, dù cau mày nhưng lại cũng có thể rung độnglòng người đến vậy.
Ông ta cảm thấy, chỉ cần mình có thể khiếnngười phụ nữ này làm nữ chính trong phim của ông ta, chỉ cần tướng mạocủa cô xuất hiện trên màn hình cũng đã đủ để làm rất nhiều người kinhngạc.
Vương Đạo lập tức thay đổi giọng nói, bày ra một gương mặtdễ bàn chuyện: “Chẳng lẽ cô không muốn trên đài truyền hình, điện ảnh,trên đường cái, đều có bóng dáng của cô? Không muốn đi tới chỗ nào cũngcó thể nghe thấy người khác đang bàn tán về cô? Cô thử nghĩ xem, có phải rất tự hào hay không? Hơn nữa, cô có đặc biệt thích minh tinh haykhông? Cho đến lúc này, không chừng cô còn có thể hợp tác với bọn họ!”
”Tôi nói, tôi không có hứng thú.” Cố Lan San bĩu môi, dừng một chút, nói:“Ông có thể thưởng thức tôi... tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240313/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.