Nhưng mà đến khi mình và Thịnh Thế say rượu loạn tình, một lần nữa bà Cố cùng Thịnh Thế biến cô trở thành hàng hóa, khi đạt được thỏa thuận, lúc đó cô cũng cảm nhận được toàn bộ thế giới có chút hỗn loạn.
Khi đó cô mười bảy tuổi, biết chính mình được nhà Cố mua với mục đích làm đám cưới, cô mọt mực yên lặng suy nghĩ, cố gắng đến trường, đợi cho đến một ngày kia có thể thoát khỏi cuộc sống bị người khác thao túng.
Nhưng mà còn chưa đến được một ngày kia của cô thì cô liền bị Thịnh Thế mua đi.
Cô vĩnh viễn cũng không thể quên được, những lời bà Cố đã nói cho mình: “Nhị Thập đã đưa cho tao rất nhiều tiền bạc để hòa hảo, cô liền thành thành thật thật mà gả cho Nhị Thập đi, rất nhiều cô gái muốn gả cho nó nhưng đều không gả được, cũng không biết kiếp trước cô tu luyện được phúc khí gì mà Nhị Thập lại nhìn trúng cô! Tao cũng không biết thì ra cô cũng đáng nhiều tiền như vậy!”
Bà Cố mặc một bộ áo dài xinh đẹp (*),ngồi trên ghế sô pha trong nhà Cố, cả người duyên dáng, giọng nói cũng rất đẹp.
(*) áo dài: một loại áo của dân tộc Mãn, Trung Quốc.
Nhưng giọng nói đẹp như vậy lại giống như con dao sắc bén, hung hăng đâm vào trong lòng cô, liên tiếp chém lòng dạ sắt đá của cô thành hai nửa, tình cảm của cô, tín ngưỡng của cô, thế giới của cô toàn bộ đều sụp đổ.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240262/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.