Editor: Trịnh Phương.
Đợi đến lúc anh họ năm của Thịnh Thế đến, liền đã thấy Thịnh Thế ngã ở trong vũng máu, đây chính là người nối dõi duy nhất của nhà họ Thịnh bọn họ, cho nên căn bản không còn kịp xem hai người khác rốt cuộc là ai, liền trực tiếp đem ôm Thịnh Thế lên, mang đi bệnh viện.
Đêm đó, mọi người trong nhà họ Thịnh đều cùng đến bệnh viện quân đội, anh trai họ thứ năm của Thịnh Thế bị vạ lây, bị ông nội của Thịnh Thế tức giận đánh một trận, trực tiếp đưa đi bộ đội, đến nay cũng không được trở lại Bắc Kinh một lần.
Cho nên, ngay cả Hàn Thành Trì cũng cho rằng là Cố Ân Ân gọi điện thoại báo cảnh sát, là cảnh sát chạy tới cứu hắn cùng Cố Lan San.
Thịnh Thế hôn mê nửa tháng, sau khi tỉnh lại thì liền gọi điện thoại cho Cố Lan San, hỏi thăm cô có chuyện gì hay không.
Thịnh Thế thường cúp cua, Cố Lan San đã tập mãi thành thói quen, nghe được Thịnh Thế hỏi mình có chuyện gì hay không, chỉ đơn thuần cho là Cố Ân Ân nói cho anh biết, cho nên liền nói không có gì.
Tính tình của Thịnh Thế từ trước đến giờ luôn kiêu ngạo kỳ cục, Cố Lan San không quay về ngỏ ý cảm ơn ân cứu mạng của anh đối với cô, anh cũng nhất định là không hề không đề cập tới sự anh dũng của mình.
Cho nên chuyện Thịnh Thế xả thân cứu Cố Lan San trong một đêm kia, liền biến thành Hàn Thành Trì cứu Cố Lan San.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240248/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.